CHAPTER 12
1 Tuần lặng lẽ trôi qua, kể
từ ngày mà nó công bố thân
phận thật của mình, bọn Ngọc
Anh and Ngọc Như bây jo`
cũng kô dám đụng ji` đến nó,
nhưng nó cũng kô thoát khỏi
phiền phức bởi đám con trai,
nào là thư làm quen trên bàn
học, trong tủ đồ. Nó như mún
điên lên vậy. Còn tụi Minh
Đăng, Hoàng Long, Việt
Thành thì vẫn vậy, 3 con
người này chưa ai dám mở
miệng ra tỏ tình với nó.
Nhưng có 1 điều đã thay đổi,
có 2 người đã thành couple
rồi nhé
_______ Hồi tưởng_______
- Minh Ngọc, em rãnh kô,
chiều nay mình gặp nhau đc
kô-
- À!, anh Nhật Phong hã, gặp
nhau hã, Ok-
- Vậy chiều nay 3h anh wa
nhà chở em nha-
- Ok-
Cúp máy xong, Nhật Phong
vội vàng chuẩn bị, làm cho
mình đẹp trai hơn chứ, cuối
cùng cũng đã 2h45, hắn vội
chạy qua nhà Minh Ngọc
- Tặng em nè- Minh Ngọc
nhận đc 1 bó hoa từ Nhật
Phong, mặt cô bắt đầu đỏ
ửng lên
- Ơ, cái này, là sao hã anh-
Minh Ngọc tò mò
- Lên xe đi, anh chở em ra
chỗ này-
Nhật Phong chở Ngọc ra 1
công viên, nơi này, chính là
nơi mà Phong biết đc tình cảm
của mình
Chợy, Phong vội cầm lấy tay
Ngọc
- Ngọc…….nè,
anh……..anh….mún…..nói….-
- Hã, anh, anh là ai, anh có
anh nữa hã-
- Anh biết là em thick Hoàng
Long, nhưng em có thể cho
anh 1 cơ hội kô……
anh….anh….thíck em,- hahah,
tỏ tình mà cà lăm
- Anh của anh thick em hã-
Minh Ngọc lên tiếng
- Kô, ý anh nói là, Anh thick
em, làm bạn gái anh nha-
Minh Ngọc chợt đỏ mặt
- Sao anh lại nói là em thick
anh Hoàng Long-
-Thì anh tưởng là như zay-
( t/g cũng tưởng là như zay
lun)
- Em, em đồng ý, em cũng
thick anh lâu rồi, nhưng em
nghĩ là anh thick chị Kỳ Thư
chứ-
- Kô có, anh chỉ thíck mình
em thôy- Phong ôm Ngọc vào
long, thế là suốt hiện 1
couple
_________ Hiện Tại___________
Gần 1 tháng trôi wa, nó vẫn
cứ như vậy, vẫn cứ vui vẻ,
hoà đồng. Mọi ngày như bao
ngày khác, nó đến trường
chung với bọn Minh Đăng và
Minh Ngọc. Hôm nay, lớp của
nó có học sinh mới, là 1 cậu
học sinh du học từ Hàn về,
rất đẹp trai, đc phân công
ngồi cạnh nó.
- Chào bạn, mình là Andy, rất
vui khi đc ngồi cạnh bạn-
- Chào, mình là Kỳ Thư-
Trái tim của nó bắt đầu rung
động, (ôi không, đừng chứ).
Cả ngày hôm đó 2 người trò
chuyện rất vui vẻ. Nó kô
biết, cả ngày hôm đó Hoàng
Long cứ nhìn nó cười đùa vui
vẻ mà long` chợt đay nhói.
Tan học, Andy xin số Đt của
nó để tiện lien lạc.
Andy vừa mới vào trường mà
đã dành đc cho 1 số FC dành
cho mình, bây jo` cậu cũng
trở thành 1 hotboy ngang
ngửa với tụi Minh Đăng, mấy
lần hắn rủ nó đi chơi nhưng
đều bị Kỳ Thư từ chối.
Bây jo`, là 11h tối, tại nhà
của Andy
- Ba đi làm về rồi hả--
- Ưk`, chuyện ba nói con làm,
con làm như thế nào rôi-
- Cũng chưa vào đâu cả ba
ạ, con nhỏ vẫn chưa chịu đi
chơi với con-
- Haizz, mày làm ăn thế hả,
có mỗi việc câu con nhỏ đó
thôi mà kô đc--
- Ba yên tâm, chắc chắn con
sẽ làm đc mà-
-Ưk`, mày phải làm sao để
nó yêu mày vào, tao phải trả
thù ba của nó, vì ổng mà tao
mất 1 mối làm ăn lớn, suýt
nữa thì phá sản, đợi đó, tao
sẽ để ổng biết mùi vị mất
mát như thế nào-
Lại 1 thử thách nữa đến với
nó
Ngay lúc đó,
-- Kỳ Thư, Đăng vào nha--
- Ừk, vào đi--
- Có chuyện ji` mà Đăng tìm
Thư zak-
Nó đang đứng ngoài ban
công phòng của nó, 1 nơi lí
tưởng để ngắm sao
- Bộ Thư thick Andy hã-
Mặt nó tự nhiên bật cười
- Chày, nghĩ sao mà Thư
thick người đó zak,-
- Tại Đăng thấy Thư hay
thân với người đó-
-- Hahahah, đâu có đâu, lúc
đầu gặp thì có chúc ấn
tượng, nhưng về sau thì hum
có cảm giác ji` cả-
- Ồh, vậy hã-
- Ừk, kô biết tại sao, nhưng
trong long thư vẫn có cái
cảm giác đau đau ở trong
long-
Nói tới đây, mặt Đăng tự
nhiên xị xuống
-" Người con gái tôi yêu ơi,
em vần chưa quên đc cái quá
khứ đau buồn đó sao, tại
sao em vẫn kô biết luôn có 1
người vẫn âm thầm bảo vệ
em, luôn muốn làm cho em
hạnh phúc- suy nghĩ của
Đăng vừa vụt tắt khi bị Thư
cho 1 củ trỏ vào bụng
- " Nè, khỉ đột, anh nghĩ ji`
mà đăm chiêu zak…- cái tên
khỉ đột là nó đặt cho Minh
Đăng
- Cái đồ sumo zo zuyen, bík
làm như zạk đau lắm kô hã-
- Á, lại kiu tui bằng sumo,
anh mún chík thật rùi, nói
nhỏ nhẹ hum nghe, thick ăn
đập hã- nó sắn 2 tay áo lên
Cả 2 rượt nhau chạy quanh
phòng nó, bổng Minh Đăng
mất đà ngã xuống, nó tóm cổ
áo của Minh Đăng giữ lại, bất
ngờ cả 2 lăn lộn mấy vòng
rồi ầm, cái ji` đó mềm mềm
đang chạm trên môi của 2
người, áaaaaaaaaaaaa, ôi kô
1s, 2s, 3s, 4s gần cả đến
10s, nó bắt đầu đứng giật,
mặt đỏ ửng như quả cà chua
-- Á, cái đồi chết tiệt, anh có
béc đây là nụ hôn đầu đời
của tui hôk-
-Nụ hôn đầu đời ư, em có
chắc là như zay hôk- Minh
Đăng lẩm bẩm trong miệng
- Anh nói ji` đó, nói to lên
nào-
- À, kô có ji`-
Minh Đăng vội chạy về
phòng mình, trời ạ hắn vừa
hôn nó, 2 mắt nhìn nhau chằm
chằm, môi kề môi thế là hôn….
Hắn nghĩ lại cảm giác đó, đôi
môi của nó mềm mại thiệt, có
chút vị ngọt trên đó, đôi mắt
căng tròn lên nhìn hắn. Hắn
tự cười nhẩm trong long
Ngày hôm sau, 2 người nhìn
nhau kô nói lời lời( we^ wa’k
mưk`), người này nhìn lén
người kia, người kia nhìn lén
người này.
Rồi tự nhiên, có 1 cô gái tiến
gần về phíc cantin, nới nó
và tụi Minh Đăng đang ngồi
ăn sáng. Cô ấy trông cũng
xinh thật, trên tay cầm 1 thứ
ji` đó.
- Anh Minh Đăng, em thick ăn
lâu rồi, anh đồng ý làm bạn
trai em nha-
Phụttttttttt, nó đang uống
nước, kô biết tại sao nó có
thái độ như vậy, ngạc nhiên,
tức giận, và có 1 chúc ghen
tị trong đó.
- Chị Kỳ Thư, chị sao vậy-
Minh Ngọc vừa nói vừa đập
vai nó
- Sao em lại ngạc nhiên zay,
mặt đỏ lên kìa- Nhật Phong
chọc nó
- Đừng nói là chị cũng thick
anh em nha- Minh Ngọc chọc
nó
-" Thíck ư”-- Suy nghĩ đó
vội hiện lên trong đầu 3
người con trai kia, đó kô ai
khác chính là Minh Đăng, Việt
Thàng và Hoàng Long
- " Cô ấy thick mình ư”- Minh
Đăng
- " Hã thick Minh Đăng hã”
Việt Thành
-" Cái ji`, cô ấy thick Minh
Đăng á”-
Mặt nó bổng nhiên xầm lại,
chính nó cũng kô hiểu tại
sao mình lại có thái độ như
zay
- Cái ji`, mấy người nhầm
àk, đời nào tôi lại thick cái
con khỉ đột đó chứ- Nói rồi
nó lại cắm đầu vào ăn nốt
phần beef steak của mình
- Xí, ai mà them cô thick
chứ-- Minh Đăng quay về
phía cô gái- Anh đồng ý
- CÁI JI`- 5 đứa hét lên
Quả đúng là chuyện lạ, Minh
Đăng lần đầu tiên đồng ý
quen bạn gái
- Cậu, cậu, có thiệt hum
zak.- Nhật Phong hỏi
- Cậu nghiêm túc đó chứ-
Việt Thành
Nó đập cái bàn rầm, rồi kéo
Hoàng Long lên lớp( kakak,
chị ấy đang ghen ý mừk)
Minh Đăng cảm thấy hối hận,
để chọc tức nó mà anh vội
nhận lời làm bạn trai cô gái
kia
- Thiệt hã anh, vậy chiều
nay tan học em chờ anh nhé,
bye anh- Cô gái vội vàng
chạy đi
- Ơ, này….này- Minh Đăng cố
gắng gọi nhưng bóng cô gái
đã khuất dần
Vừa vào đến lớp, nó dục đồ
đạc rồi ngồi hầm hầm, nhìn
mặt nó bây jo` đỏ rực lên vì
tức giận. Đúng lúc Andy bước
vào lớp và tiến gần về phía
nó
- Chiều nay đi chơi hum Kỳ
Thư-
- Không-
- Sao thế, lần nào Andy rủ
Kỳ Thư cũng từ chối là sao-
- Tôi đã nói là kô rồi mà- Nó
tức giận quát lên
Thầy giáo bước vào lớp, cả
lớp đứng lên chào, riêng nó
thì kô
- Ơ êm kia, sao thấy tôi vào
mà kô chào, học sinh kỉu đó
à- ông thầy lên tiếng
Cả lên ồn ào lên, xì xào "ông
thầy là giáo viên mới, kô biết
Kỳ Thư rồi”, " tiêu ổng rồi”
- Các em chật tự, em kia
bước lên đây cho tôi-
- Tôi kô bước, ông làm ji đc
tôi nào-
- Em là học sinh mà hỗn lão
với giáo viên như zak, em tin
tôi đuổi học em kô--
- Kô tin đó, Tôi tháck ông
đó-
Vừa dứt lời, 1 cuốn sách do
chính ông thầy ném đang lao
về phía nó, nhanh như chớp
Hoàng Long chộp đc cuốn
sách đó vì cùng bàn với nó
mà.( chú thích, nó, Hoàng
Long và Andy ngồi chung 1
bàn, nó ngồi giữa 2 chàng)
Nó tức giận, đập bàn cái rầm
- Em có thái độ như vậy với
giáo viên đó hã, lên văn
phòng thầy hiệu trưởng với
tôi ngay- Ông thầy có vẻ hơi
hăng
- GỌI THẦY HIỆU TRƯỞNG
XUỐNG ĐÂY NGAY --nó quát
lên, xui cho ông thầy rồi,
chọc điên nó, ngay lúc nó
đang tức nữa chứCHAPTER
13
Bây jo`, nó và ông thầy
đang nhìn nhau vơi' cặp mắt
đáng sợ, xui cho ông thầy
rồi, giáo viên mới nên kô
biết nó là ai hết. Ông thầy
cũng kô kém hung hăng ji`
nó. Ổng ung dung rông
xuống cuối lớp và lôi nó rạ
Nó đang đứng giữa lớp cùng
với ông thầy.
Bộp, Bộp, Ông thầy giáng
xuống mặt nó 2 cái tát, lúc
này Hoàng Long bước ra xô
ông thầy xuống đất, và
thầy hiệu trưởng cũng đã tới
nơi
- Tiểu thư- Ông thầy hiệu
trưởng vội chạy về phía nó
- Thầy đến đúng lúc lắm, 2
đứa học sinh này dám hỗn
láo với tôi, tôi yêu cầu ông
đuổi học chúng ngay-
- Thầy im đi, từ nay thầy bị
đuổi việc-
- Cô là ai mà dám đuổi tôi-
Ông thầy hiệu trưởng đứng
giữa đành phải lên tiếng
- Dạ thưa tiểu thư, chúng tôi
xin lỗi ạ, thầy ấy là người
mới đến, nên kô biết tiểu thư
là ai ạ-
Nó đag tức, kô phải là tức là
rất tức, từ khi vào trường
này nó đã chịu kô biết bao
nhiêu là thiệt hại, từ bé đến
lớn nó chưa bao jo` bị ai
đánh đập như thế này cả,
hết bọn Ngọc Như jo` đến
ông thầy.
- Tôi nói cho ông biết, kô
những từ nay ông bị đuổi
việc, mà sẽ kô còn trường
nào đc phép nhận ông vào
làm nữa, nếu có thì sẽ phải
đối đầu với tập đoàn
Verizon, tôi chính thức tuyên
bố-
Ông thầy nghe xong té
xuống đất
- Tập….tập….tập đoàn Ver…
ver…Verizon ư-
Ông thầy sợ wa’ đâm ra nói
cà lăm, kô ngờ ông lại đụng
trúng ngay nó, từ nay trở đi,
kiếm miếng ăn cũng khó
- Tôi cũng nói cho ông biết,
luật phát trên toàn thế giới
này là thầy cô giáo kô đc
phép **** hoặc đánh học
sinh, ông biết điều đó chứ,
nếu gặp tình trạng này bên
mỹ, ông sẽ bị ở tù 3 năm và
tước quyền giáo viên-
Đúng, bạo lực học đường, nó
đã lấy lại công bằng cho đám
học sinh và ngay cả chính nó
Kô nói ji nữa nó bỏ mặc đó
và đi lên sân thượng của
trường, Hoàng Long cũng bỏ
theo nó. Nó ngồi xuống, mặt
của nó mỗi bên hiện lên 5 đốt
tay xưng vù lên, nó đang
khóc, từng giọt nước mắt
đang nhỏ xuống
1 bàn tay kéo nó ra phía sau
và ôm nó vào long`
- Khóc lớn lên, Thư chịu
đưng đủ rồi mà, từ nay sẽ kô
có bất cứ ai dám đụng vào
Thư nữa đâu, Long sẽ che
chở cho Thư, Long hứa đó-
Nó khóc, khóc thật lớn và
ngủ trong long` của Long lúc
nào cũng kô hay, 3 tiết học
trôi wa, nó và Long nằm ngủ
trên sân thượng
2 người tiến về phíc cantin
nơi bọn Minh Đăng đang chờ
- Chị Thư, mặt chị sao vậy-
Ngọc chạy tới xoa mặt nó
- Thư, em lại bị ai đánh hả-
Thành lên tiếng
- Bị ông thầy mới vào cho 2
bộp-
- Chày, bộ ổng hôk béc chị
là ai sao-
- Biết thì nói làm ji`-
Thành kéo ghế cho nó ngồi
xuống, kêu đồ ăn cho nó,
gần như là anh chàng này đã
biết nó hay ăn ji` và uống ji`
và kô cần hỏi nó.
Đăng mất lần nhìn lén wa
phía nó mà kô dám hỏi thăm,
long` anh đang thắt lại, anh
kô bảo vệ đc người con gái
mình yêu
- Cho tui ngồi ké nha- Andy
tiến gần về phíc tụi nó
- Hết chỗ, phiền đi chỗ khác
dùm- Ngọc đanh đá trả lời
- Tui đâu hỏi bạn, tui hỏi Kỳ
Thư chứ bộ-
Nó kô nói ji`, bỏ dở bữa ăn
và bỏ đi. Tâm trạng của nó
đang rất buồn. Hoàng Long
lúc nào cũng theo sau nó, âm
thầm bảo vệ nó.
2 tiết kế tiếp nó cũng nằm
gục xuống ngủ, tiếng chuông
kết thúc và đứng dậy ra
ngoài lớp, đương nhiên là
cặp của nó Hoàng Long luôn
luôn là người cầm. Khi bước
ra ngoài cổng nó gặp Minh
Đăng đang đứng cùng cô gái
đó
- Minh Đăng, tui mệt đưa tui
zia` nhà-
- Ơ, có tài xế đưa về rồi
mà-
- Tôi nói đưa là đưa-
- Bạn ơi, hôm nay Minh Đăng
có hẹn với mình rồi- cô gái
đứng chung với Đăng lên
tiếng.
- Hẹn thì hẹn, nhưng tui nói
đi với tui là đi với tui-
- Xí, bộ bạn tưởng bạn đẹp
lắm hay sao zay, chỉ là 1 con
khỉ bám sau đuôi người ta
thôy- cô gái này mạnh miệng
thiệt, lại 1 kẻ kô biết nó là ai
- Cô vừa nói ji`, dám nói lại
kô-
- Có ji` kô dám………….-- chưa
dứt lời thì bộp
- Tôi cấm cô xúc phạm đến
Kỳ Thư, cô kô bằng 1 góc
của cô ấy đâu- nói rồi Minh
Đăng kéo Kỳ Thư đi
- Cô hơi ngon đó, dám đụng
đến Princess trường này-
Girl 1
- Cái ji`, cô ta là Princess mà
mọi người hay nhắc đến ư-
- Khôn hồn thì mau quỳ
xuống chân cô ấy mà xin lỗi
đi, nếu kô gia đình nhà cô đi
ăn xin đi là vừa- Lần này là
Nhật Phong lên tiếng
- Kệ bọn nó đi, mình về thui
anh- Minh Ngọc lôi cả đám lên
xe
Về đến nhà, nó mệt mỏi nằm
xoài xuống giường. Chợt
trong đầu nó tóe lên 1 ý
nghĩ, cầm fone gọi cả đám
- Alo, mọi người hã, chiều
nay 4h tập họp nhà Thư,
chuẩn bị đồ đạc tụi mình đi
Hawaii chơi-
- Ok-- cả bọn đồng ý
Nó đi xuống nhà thì thấy
Minh Đăng đang ngồi đó
- Đăng nè, chiều nay tụi mình
sẽ đi Hawaii chơi, Đăng
chuẩn bị đi nha-
- Ờ, mà sao có hứng đi chơi
zak-
- Buồn, muốn đi thôy-
- Ừk-
Chiều hôm đó, mọi người đã
tập họp đầy đủ trong phòng
nó, bây jo` nó mới chuẩn bị
đồ đạc cho mình
- Giường Thư êm thiệt đó,
mún ngủ ở đây lun wa’k, hay
tối nào Thư cho Phong wa
ngủ ké nha-
Rầm, 4 cái gối bay về phíc
hắn, chủ nhân của chúng
chíng là Đăng, Ngọc, Thành
và Long
- Anh nói ji`, anh mún chit
hả- Ngọc xách tai Phong lên
- Á, á, Vợk à, anh xin lỗi,
anh ngủ với em ha-
- Ngủ cái đầu anh á-
Nó đành bó tay với 2 người
này, đang lục lọi cái Vali của
mình thì thấy 1 cái hộp ji` đó
rơi xuống, nó mở hộpp ra thì
thấy hình 1 người con trai và
1 cọng giây chuyền. Mặt nó
tự nhiên xám lại
- Đây….đây,… đây là ai- Nó
cũng kô biết tại sao mình lại
có những thứ này, và cũng
kô biết tại sao khi nhìn thấy
những vật này nó lại có cái
cảm giác buồn và đau đến
như zay
- " Thôy chết, hình của
Kelvin”- Đăng khẩy tay Ngọc
- A, đây là bạn trau cũ của
em ý mừk, hum ji` đâu-Ngọc
chạy lại dành lấy cái hộp
Tự nhiên nó có cái cảm giác
khó chịu đến kì lạ
- Nhưng sao nó lại trong vali
của chị, vậy chị và nguời
này có wen nhau kô- Nó bắt
đầu hét lên
- Kô, kô, kô có đâu chị- Minh
NGọc ấp úng
- Mọi người, mọi người đang
giấu Thư cái ji` đúng kô-
Cả bọn khựng lại, kô ai mở
miệng đc
- Chắc Thư suy nghĩ nhiều
rồi, không có ji` đâu mà, tụi
mình chuẩn bị đồ đi nào-
Đăng lấy lại bình tĩnh, xắp
xếp đồ đạc của nó
- Ờ, đúng đó, kô có ji` đâu-
Thành cũng chạy đến phụ
Nó cũng kô nói ji` nữa,
Cả bọn Minh Đăng cũng thở
phào nhẹ nhõm, xí nữa là
hỏng hết chuyện.
Cuối cùng, thì tụi nó cũng đã
bay đến Hawaii, cả bọn đang
đứng chơi đùa ngoài biển
- Thích wa’, lâu lắm rồi chưa
đc chơi như za`y- Nó lên
tiếng
Nó đang dưới nước trơi, còn
bọn Minh Đăng thì đứng trên
bờ nhìn nó
- Hên là Kỳ Thư kô nhớ dai,
nếu kô chắc tụi mình bị hành
hẹ chết wak’-
- Tí nữa là bị lộ rồi--
CHAPTER 14
-Nè mọi người, xuống đây
chơi đi- nó hét về phíc tụi
Minh Đăng
- Á, bắt đc con ốc nè mọi
người- nó chạy vội về phíc
tụi kia đang đứng
-Chạy từ từ thui, coi chừng
té đó- Đăng chạy về phía nó
Đang chạy bổng nó xô vào 1
người
Người bị nó xô vào bổng
nhiên quát lên
- Nè đui à, hum có mắt sao-
cô gái lớn tiếng
- Tui xin lỗi là ji ghê zak-
( Người này là người Anh nha
bà con, nên tụi nó đang
noi’chuyện bằng tiếng Anh)
- Lilianna, what wrong with
U- 1 người con trai tiến tới
- Oh Kelvin, có người đụng
vào em-
Khi người con trai nhìn thấy
nó, mặt bổng nhiên xám lại,
còn nó, khi ngẩng mặt lên,
nhìn thấy người con trai này
có nét quen thuộc bổng kì lạ.
- E….E…Evan-- người con
trai ấp úng
- Anh, …..anh , anh là ai- kô
biết tại sao, nước mắt của nó
bổng nhiên rơi xuống. Bọn
Minh Đăng thấy vậy vội chạy
đến
- Minh Đăng, có phải người
này hồi nãy em thấy trong
tấm hình kô- nó quay lại hỏi
Minh Đăng
- Anh, anh cũng kô biết
nữa-
- Hunie( Honey), người đó là
ai zay- nói rồi người con gái
quay lại hôn lên môi người
con trai tên Kelvin
- Hắn ta, hắn ta, Kelvin--
Minh Ngọc lắp bắp
- Sao nghe papa của Kỳ Thư
nói là hắn ta chết rồi mà-
Chính nó bây jo`, kô hỉu ra
sư việc ji` đang xảy ra với
mình, đầu nó tự nhiên đau
như búa bổ, nó hét lên, nó
khóc
- Kỳ Thư, Kỳ Thư, làm sao
vậy, nhìn Long nè Kỳ Thư-
Long chạy về phía nó
- Kelvin, cô gái đó là ai, tại
sao lại như zay, anh wen cô
ta hã- Liliana
- Anh….anh-
- Anh làm sao-
Nói rồi Kelvin chạy đi
Nó từ từ, từ từ ngã xuống
Hoàng Long bế nó về khách
sạn, cả bọn lo lắng, kô biết
xảy ra chuyện ji` nên gọi cho
papa của Kỳ Thư
- Thằng nhóc ranh đó đang
ở đó hả- papa of Kỳ Thư
- Dạ, chuyện là sao hã bác-
- Nói ra thì dài dòng lắm-
- Bác nói cho cháu nghe đi-
Minh Ngọc dành lấy fone
- thì chuyện là như
za`y….plaz…plaz..plaz-
- Tên khốn đó dám làm như
zay với chị Kỳ Thư sao-
- Bác cũng mới nghe chuyện
này thôy, nó đang có ý định
tiếp cận Kỳ Thư lần nữa đó-
Cả đám đang nói chuyện, còn
nó nằm trong phòng, nó đang
mơ 1 giấc mơ, 1 giấc mơ kinh
khủng. Trong giấc mơ nó
nhìn thấy 1 người con trai
người đầy máu, nằm trên 1
chiếc giường trắng
- Kelvin, Kelvin, anh đừng bỏ
em- nó hét lên
- Kỳ Thư, Kỳ Thư, chị sao
vậy, tỉnh lại đi-
- Chị, chị nhớ lại tất cả rồi,
người con trai đó, chính là
Kelvin, người chị yêu, người
mà chị tưởng hắn đã chết,
chị phải đi tìm anh ấy- Nó
chạy ra ngoài
- Kỳ Thư, Kỳ Thư- Minh
Ngọc chạy theo phía sau
Bọn Minh Đăng thì vừa đi ra
ngoài mua đồ ăn về, thì thấy
Minh Ngọc chạy theo Kỳ Thư
- Có chuyện ji` vậy- Minh
Đăng hỏi
- Kỳ Thư, chị ấy, chị ấy nhớ
lại rồi, đang chạy đi tìm tên
kia- Ngọc nói xong thở hổn
hển, mệt mà
- Khốn khiếp, rượt theo
mau- Hoàng Long lôi cả bọn
chạy theo nó
Nó đang chạy, chạy khắp nơi
trên bãi biển, thì thấy 2
người đang ngồi trên cái ghế
đá, nó nhận ra là Kelvin,
nhưng tại sao anh ấy lại ngồi
chung với người con gái
khác. Nó tò mò, chạy đến bụi
cây gần đó, và nghe đối cuội
đối thoại của 2 người đó.
- Hunie, người con gái hồi
chiều là ai vậy-
- Cô ta là Evan, con gái của
tập đoàn Verizon-
- Con gái của tập đoàn giàu
nhất thế giới sao-
- Đúng-
- Sao anh biết cô ta-
- Haizz, thì cách mấy năm,
anh có cặp bồ với cô ta, vì
nhà cô ta giàu nên anh định
vào kím chúc ít, nhưng cách
đây mấy tháng, anh nghe tin
nhà cô ta chuẩn bị phá sản,
nên tính giả chết để lừa cô
ta-
- Nhưng sao cô ta lại ở đây-
- Anh cũng kô biết, nhưng
cách đây 1 tháng, anh lại biết
nhà cô ta kô hề bị phá sản,
mà chỉ là tin bịa đặt-
- Anh yêu cô ta ư-
- Kô, anh chỉ lợi dụng thôi,
anh chỉ yêu 1 mình Lilianna
của anh thôi- hắn nhẹ nhàng
hôn lên đôi môi đỏ chót của
cô nàng
- Rồi bây jo` anh tính sao-
- Anh đang tính đi kiếm cô
ta, để dụ cô ta lại lần nữa,
nhưng kô ngờ cô ta lại ở
đây, thế là kế hoạch hỏng
hết- hắn thở dài
- Thôi kệ đi anh, bây jo` anh
có em rồi mà-
2 con người này bắt đầu trao
cho nhau những nụ hôn ghê
tởm
Về phần nó, nó đã nghe hết
mọi chuyện, nó đã từng sống
dở chết dở vì hắn, 1 con
người mà nó yêu tha thiết, vì
con người đó nó có thể bỏ đi
tất cả mọi thứ, nhưng bây
jo`, trước mặt nó là ji`, long
nó đau như cắt, nó đã
quá tin tưởng hắn, nó đã quá
yêu hắn, nó bỏ đi, dần bước
về phía biển, nó kô muốn
sống nữa. Đôi chân của nó
bắt đầu chạm vào mặt nước,
xa dần, và xa dần. Mặt biểN
bắt đầu chiếm lấy cơ thể nó,
dần dần
Về phíc bọn Minh Đăng thì
đang chạy đi kiếm nó
- Anh, Anh….- Minh Ngọc
- Sao thế Minh Ngọc-
- Chị, chị Kỳ Thư, chị ấy
đang…đang….- Minh Ngọc chỉ
tay về phíc nó đang đi
- KỲ THƯ, KỲ THƯ, QUAY LẠI
ĐÂY, ĐỪNG LÀM CHUYỆN DẠI
DỘT NHƯ ZAY- cả bọn chạy
về phía nó
Nó muốn chết, chết để quên
đi tất cả, quên đi sự lừa dối
của con người
đó………………………..CHAPTER 15
Nó cứ dần dần, dần dần trôi
theo mặt biển, bổng 1 bàn
tay rất mạnh đã níu nó lại,
ôm nó vào long
- Em đừng đi, em đi, anh
cũng kô mún ở lại làm ji`-
Nó bỡ ngỡ trước lời nói đó
Nó vùng mình đẩy người đó
ra khỏi mình
- Anh bỏ tôi ra, các người
còn muốn lừa dối tôi thêm
nữa sao-
Nó khóc, những giọt nước
mắt nóng hổi rơi trên khuân
mặt của nó. Nó đau khổ, thất
vọng, nó tưởng như rằng, nó
đag sống trong 1 thế giới gọi
là địa ngục, đau khổ và thất
vọng, thử hỏi rằng nếu 1
người nào mà bị giống như
nó, có típ tục mún sống nữa
kô
Yêu là ji, mà nó lại làm cho
mọi người phải đau khổ vì
nó, vì tình yêu, người ta có
thể lừa dối, làm tổn thương
người khác đc sao, người
còn lại thì chỉ biết ôm đau
khổ, tình yêu lại làm cho
người thất vọng đến như
thế sao. ( T/g cũg cảm thấy
như zak đó)
2 con người, đứng giữa trời
đêm lạnh, mặt biển như muốn
thét gào lên cùng nó, thất
vọng, chán nản, nó lại gục
xuống, 1 bàn tay đã vội đỡ
nó lại, nó đã chịu nhiều đau
khổ, khi nào, nó mới đc hạnh
phúc đậy.
Tỉnh dậy, nó thấy mình đag
nằm trong 1 căn phòng, có
cái ji` đó đag nắm chặt bàn
tay nó, nhìn xuống thì nó
thấy Minh Đăng, nó kô biết
Đăng đã thức cả đêm để
chăm sóc cho nó, và nó cũg
cảm thấy đc chuyện ji` đã
xảy ra với mình
- Nè, tên kia, làm ji mà ngủ ở
đây hả- nó khẩy tay Đăng
- Haizz, mệt wa’- hắn vươn
vai lên ngáp 1 cai’ rõ to
- Tại sao lại nằm đây ngủ, bộ
kô có phòng cho anh ngủ à-
Nó đag cố gắng vui vẻ, kô
phải cố gắng, mà là bắt buộc,
nó kô buồn, cũg sẽ kô khóc
nữa.
- Em…..Em kô sao chứ- Đăng
ấp úng hỏi nó
- Sao là sao, ban ngày kô có
sao đâu-
- Ừk thì, chuyện hôm wa đó-
- Chuyện hôm wa là chuyện
ji`-
- À, à kô, anh dẫn em đi ăn
sáng nha-
2 con người này là thế đó,
lúc thì an hem, lúc thì ông
tui…… hủm thể hỉu nổi
Nó thề rằng, nó sẽ bắt
những kẻ nào làm nó đau
khổ, phải chịu đau khổ hơn
nó gấp trăm, gấp vạn lần.
Sáng hôm đó, nó và Đăng
đánh thức cả bọn dậy. Haizz,
ai cũg thắc mắc về hành
động của nó, khó có người
nào bị 1 cú sock như zak mà
vẫn còn bình tĩnh mừk ngồi
ăn.
Nó cũg đag đau, đau lắm
chứ, bêy jo` nó kô có buồn,
và thất vọng, nhưng trong
long nó là 1 sự hận thù. Nó
hận hắn đến tận xương tủy
Cả bọn ngồi ăn trong 1 nhà
hang` wan trọng của khách
sạn đó, nó kiu đủ mọi món
hết, 1 mình nó có thể ăn hết
bằng này hum zak chày
- Em có ăn hết bằng này hum
zak- Đăng tròn mắt ra nhìn
nó
- Kakaka, trời đánh tránh
bữa ăn-
- Đúng là summo mưk`-
- Anh….Anh thík chết hả đồ
khỉ già-
Nó cầm cái nĩa lên trước mặt
và đưa về phía Minh Đăng.
Bổng nó xựng lại khi thấy có
2 bóng người đag ngồi cái
bàn gần phíc tụi nó. Kô ai
khác mà chính là 2 con người
độc ác đó.
Thấy sắc mặt nó thay đổi tụi
Minh Đăng cũg hỉu ra đc lí do
- Tụi mình đôi nhà hang` đi-
Minh Ngọc đứng dậy
- Kô cần, cứ ngồi ăn đi cần
ji` phải đổi- Nó kéo tay Minh
Ngọc lại
Bữa sáng đó của nó hầu như
kô ăn đc miếng nào, làm sao
mà nuốt nổi khi nhìn thấy 2
kẻ đáng ghét cứ như ruồi bu
trước mặt no’
Ăn xong, Đăng vội lấy điện
thoại ra gọi cho quản lý
khách sạn và yêu cầu tối
hôm nay sẽ có party, 1 party
bất ngờ dành cho nó. Khách
mời sẽ là tất cả những người
trong khách sạn này.
- Đi shopping thôy- Ngọc
kéo nó dậy
- Chày, chị mún ra biển àk-
- Đi đi, chị phải thật sinh đẹp
trong tối ngày hôm nay đó-
- Làm ji-
- Thì tối nay tụi mình có
party mà-
- Chi zak.-
- Thì tối nay chị sẽ biết mà-
- Con nhóc này, âm mưu ji`
đây hả-
- Hiii, có đâu, thui mình đi
chị-
Cả bọn rủ nhau đi shop, 3
tiếng đồng hồ trong mall, 4
chàng trai lệnh khệnh với
những bịch đồ to đùng, mà
tác giả chính là 2 cô gái đi
đằng trước
- Làm ji mà em mua nhiều đồ
zak- Nhật Phong thở mệt
nhọx
- Xí, bạn gái anh làm đẹp
anh hum choa sao-
- Bộ tụi em tính khiêng hết
đồ ở đây lun mới chịu hả-
Hoàng Long ngồi bệt xuống
cái ghế gần đó
- Mà tối nay tụi mình tổ chức
party ji` zak-
- Thì để tối nay đi òy béc,
hỏi oài, đồ tò mò-
- Này, tên khỉ già đáng ghét
kia, anh mún chết thiệt oài-
Nó xách tai Minh Đăng lên và
lôi đi
- Á, người đẹp ơi, em tha cho
anh đi mà-
- Đẹp điếc ji` ở đây, anh
chík vs em….-
4 người còn lại nhìn mà thấy
tội cho Minh Đăng, bổn tiểu
thư mà có ra tay thì chỉ có
đường mà từ chết cho đến
lết
Thấm thoát đã tới buổi tối, ở
dưới mọi người đã đông đủ
hết, chỉ còn nó và Minh Đăng
ở trên phòng
- Nè, sao chưa cho tui
xuống zak-
- Em đợi chúc y mưk`-
Tiếng điện thoại reo lên thì
chỉ nghe thấy Minh Đăng nói
ji` đó ừ ừ, nó cũg chả hiểu
chuyện ji` đag xảy ra
- Ok, xuống nè-
Nó bước xuống cùng với
Minh Đăng, nó như 1 công
chúa đag đi cạnh chàng
hoàng tử vậy, hôm nay trông
nó thật đẹp, từ đầu đến chân
đều là màu trắng hết, trên
đầu còn có cái vương niệm
màu trắng mà Minh Ngọc cứ
khăng khăng bắt nó đội, mái
tóc đc uốn quăn xõa wa vai,
chiếc váy màu trắng đc trang
trí với những hoạ tiết tinh
xảo. Nó đi từ trên cầu thang
xuống, nhìn xuống thì thấy
mọi người đều nhìn nó với
ánh mắt ngưỡng mộ, đâu xa
đó có 1 kẻ đag nhìn nó kô
chớp mắt
- Hunnie, anh làm ji` mừk
nhìn giữ dạ, bộ cô ta đẹp
đến zak sao-
- Ờ………-
- Hả………….-
- À không, ý anh nói chỉ có
babies của anh là đẹp nhất
thui-
Nó nhìn thấy có cả ba mẹ nó
and cô Tina nữa, sao hôm
nay mấy người đó cũg có mặt
ở đây zak
Chợt, tất cả các điện bị tắt lại
hết, 1 cái ji` đó sáng sáng
đag tiến về phía nó
- Happy b-day to you, happy
b-day to you….- mọi người
đag cất lên bài hát chúc
mừng cho nó
Đúng rồi, hôm nay là sinh
nhật nó, sinh nhật lần thứ 17
trong đời, thế mà nó kô nghĩ
ra, trên mặt nó hiện rõ lên
sự bất ngờ, nó bật khóc
- Thôi nào công chúa bé
bỏng của ta, con khóc là xấu
lắm đó, mau thổi nến đi nào-
1 xe, 1 cái bàn đag đc đẩy
tới, chiếc bánh sinh nhật to
đùng 5 tầng đi khắc lên
những dòng chữ màu hồng. "
Happy b-day Kỳ Thư, 17t”
Nó kô ngờ là mọi người có
thể nhớ đến sinh nhật của
nó
Nó thổi tắt nến và chắp tay
lại ước, 1 điều ước đơn giản
- "Ước ji`, đau khổ đừng
đến với mình nữa”-
Những ngọn nến đc thổi tắt,
mọi người vỗ tay chúc mừng,
đèn đã đc bật sáng lại
Có tiếng ồn phát ra từ phía
xa xa
- Thưa tiểu thư, xin lỗi, tôi
kô có ý ạ-- Cô người hầu cúi
đầu xuống lia lịa xin lỗi
- Mắt cô đui hay sao mà kô
thấy tôi hả, cô biết bộ váy
này đắt tiền lắm kô-
- Dạ thưa, tôi xin lỗi-
- Xin lỗi là xong sao- Bốp,
cô ả giáng xuống cô người
hầu 1 cái tát thật mạnh
Nó tò mò và bước về phíc đó
xem thử, thì ra là ả Lilianna
và 1 cô hầu
- Có chuyện ji` ở đây thế-
nó tiến lại gần
- Liên wan đến cô àk-
- Dạ thưa, em lỡ làm đổ nước
lên người cô ấy ạ-
- Mày còn nhiều chuyện nữa
hả, vì mày mà tao mất đi cái
áo mới mua đó- Ả đag tính
dơ lên tát thêm cái nữa thì nó
đã kịp ngăn bàn tay ấy lại
- Cầm lấy và cút đi- Nó móc
ví ra và cầm mấy tờ 100$
đô vứt trước mặt ả-
- Cô….. cô dám-
- Cút--
Ả vội bỏ đi thì bị nó kéo lại
- À, cô còn để wen thứ này
nữa- Bốp, nó tát ả một cái
vào mặt rõ đâu.
- Cô là cái ji` mà dám tát tôi-
- Là cô chủ của cô, chắc cô
kô biết là tôi đã mua toàn bộ
tập đoàn nhà cô rồi chứ, tôi
có thể đuổi cô đi ra đường
ăn xin bất cứ lúc nào đấy,
khôn hồn thì biết điều mà
ngoan ngoan đi-- nó cười
khẩy
- Cô, cô…….-
- Tôi kô có họ hàng với cô,
bây jo` thì cùng tên đó biến
ra khỏi nơi này, và chờ đó,
tôi kô để yên cho 2 người
sống tốt đâu-
Nó quay vào trong mà kô
them nhìn tới có ả đag tức
khùng máu lên
- Thôi nào con kưng của ta,
bớt giận đi, ta có quà cho con
nè-
Papa of nó liền vỗ tay mấy
cái thì 1 cái hộp được mang
ra
- Con mở ra đi-
Nó mở ra thì thấy 1 xấy giấy
tờ ji đó
- Đây là giấy tờ nhà, mama
and papa mua cho con 1 căn
biệt thự ở việt nam, nó nằm
ở bãi biển Nha Trang, nếu
thick thì có thể đến đó nghỉ
ngơi- mama nó nói
- Ôi, con cám ơn pama-- nó
chạy tới ôm 2 người
Tụi Minh Ngọc, Việt Thành,
Hoàng Long và Nhật Phong
mỗi người cũg đã tặng cho
nó 1 món wa`… Minh Ngọc thì
tặng cho nó 1 chiếc điện
thoại y chang của Ngọc, Việt
Thành và Hoàng Long thì
tặng cho nó 1 chiếc xe LX370
mới toanh, vì 2 người này là
anh em nên tặng chung 1 món
( đưa chìa khóa trước thui
nhá, tại chiếc xe đag bên
VN), còn Nhật Phong thì tặng
nó 1 bộ trang phục do chính
mẹ anh thiết kế
- Thanks mọi người nha, iu
mọi người nhìu nhắm cơ :X :X
-
Quay về phíc Minh Đăng
- Ê, còn wa` của anh đâu, bộ
tiếc tiền hả-
Minh Đăng mỉm cười, tiến
gần về phíc nó, cúi xuống
và đeo cho nó một chiếc lắc,
chiếc lắc đã bị khóa lại dưới
chân nó, nó vừa hồi hộp,
vừa bất ngờ khi Minh Đăng
làm vậy
- Ý nghĩa có nó sau này anh
sẽ nói cho em biết, còn bêy
jo` chúc em sinh nhật vui
vẻ- Đăng ôm nó vào long,
mọi người hùa vào vỗ tay
- Còn chìa khóa đâu, bộ tính
cho tui đeo nó suốt đời àk-
- Đây nè- Minh Đăng chỉ vào
khuyên tai của cậu, là một
chiếc chìa khóa nhỏ