i sau đó tiếng cười nổ ra ko kìm nén, cả những người giúp việc cũng phì cười khi trông thấy Minh
Còn Thảo, nó giả đò bước đến đối diện nhìn khuôn mặt ngơ ngác của anh
- anh ... mặt anh bị ... sao thế này
- trời ơi ... Minh ơi ... cháu làm bà ... ha ha
Minh nhíu mày nhìn mọi người khó hiểu nhất là Thảo, vẽ mặt con nhỏ méo mó vì cố nén cười ... ko chịu đc thái độ của mọi người anh quay người bỏ lên phòng
mặt anh thì có vẫn đề gì chứ, mới sáng sớm đã gặp chuyện tào lao rồi, người nhà này đúng là ... cả cái Thảo nữa, dám lừa anh
bước và nhà vệ sinh, Minh xém tý nữa té ngữa vì bộ dạng của mình
nhọ nồi ... ko phải ... chứ cái gì đang dính trên mặt anh thế kia
1 vòng tròn đen thui ở mắt trái, thêm vào đó là râu cá trê trên mép, 1 chử X to đùng ở má ...
cái quái gì thế này ....
Minh đứng bất động trước gương rồi ngay sau đó là 1 tiếng kêu kinh thiên động địa
- Nguyên Thảo !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
.............
- Chú vẫn còn giận cháu đấy à ...
Minh hừ lạnh, mắt vẫn chăm chú lái xe
- xin lỗi mà ... cũng tại chú bắt cháu nằm dứoi sàn ... chú cũng ác đâu kém gì cháu
- hừ ! gan cũng ko nhỏ nhỉ ... thù này chưa xong đâu nhóc
- ôi ! đại nhân độ lượng ko chấp kẻ tiểu nhân ... chú tha cho cháu
Thảo vội chắp tay lại, nói như cầu khẩn, nhưng miệng thì cười toe toét ...
Chợt chiếc xe thắng két lại, Minh đùng đùng mở cửa xe lôi con nhỏ ra ngoài ...
Dằn mạnh con nhỏ vào thành xe < Ác quá >, Minh khiến Thảo ko thể nhúc nhích đc, mắt anh đăm đăm nhìn vào khuôn mặt lộ rỏ vẽ hoảng sợ của nó, miệng anh hơi nhếch lên
- đồ ngoa ngoắt, dám xỏ xiên tôi à ... xem tôi xử cô như thế nào đây, nhóc con
Anh dừng ngang khiến Thảo phải ngước đôi mắt hoang mang lên. Nó bắt gặp ánh mắt hơi khác lạ của Minh, Tránh ánh mắt ấy, nó nhìn ra xung quanh.
Con phố vắng rợp bóng cây chỉ toàn ô tô đỗ nối đuôi nhau như đồng lõa cho cái tình thế quái gở giữa đường này của nó và anh.
Vòng tay anh khép chặt, hơi thở ấm nóng vờn lên má, lên cổ nó theo tia nhìn mơn trớn.Thảo mấp máy môi định nói gì đó.Minh lại cười nhạt, anh bị kích thích cao độ vì cái dáng vẻ hoảng hốt này, anh cúi xuống gầm gừ
- dám chọc tôi à !!
Khi môi anh vừa chạm nhẹ vào làn môi mềm mại của Thảo, anh cảm nhận được sự hoảng hốt vỡ òa ra. Vừa lúc đó có tiếng chuông điện thoại, âm thanh vang vang thúc giục
Minh buông Thảo ra, anh nhấc điện thoại lên
- đc rồi, tôi tới ngay
Minh im lặng để giấu vẻ bối rối, nụ hôn ngắn vừa rồi dường như khiến anh không còn là chính anh nữa. T
Tránh nhìn vào gương mặt với nhiều cảm xúc lẫn lộn của Thảo, anh vòng sang bên kia, chui vào xe mở máy. Thảo máy móc ngồi vào, thần trí còn ở tận phuơng trời nào ... chuyện gì vừa xãy ra ...
ông chú của nó bị làm sao thế
Tim nó đập thình thịch trong lồng ngực, nụ hôn ngắn kia tại sao lại đem cho nó nhiều cảm xúc hổn loạn như thế ... thậm chí ko giống như lúc nó hôn Duy
Part 15
Minh ngồi xuống đối diện với lão Tô. cái mặt úc núc của lão lấm tấm mồ hôi, lão nhìn Minh bằng ánh mắt cười cợt
- Cậu Minh đến tận đây tìm tôi chắc là trời sắp có bão quá!
- Mùa hanh rồi!
- Cậu vẫn thế nhỉ! Cứ nói cộc lốc bắt người ta phải hiểu. Đúng là tuổi trẻ ngông cuồng
- Vẫn còn tốt hơn cái kẻ già đầu rồi mà vẫn còn làm chuyện xằng bậy
Minh nhếch mép cười, nhìn thẳng vào mặt lão già ko chút khoan nhượng
- Nhưng người ta vẫn nói gừng càng già càng cay đấy, cậu đừng quá xem thường lão già này
- Nhưng chỉ tiếc gừng này thúi rồi, ko còn cay nữa
Lão Tô chớp mắt nhìn Minh thăm dò. Cái gã tỷ phú này luôn luôn có vẻ gì đó xa vời tự tôn kiêu ngạo, thêm cái trẻ trung hấp dẫn của tuổi trẻ mà lão ko có đc, Chẳng phải một thời hắn đã làm điên đảo tâm hồn con vợ trẻ của lão đó sao
- Thôi, tôi cũng ko có thời gia vòng vo với ông, nói trắng ra Đêm hôm qua bọn tôi tóm được mấy thằng đang thả chuột chết vào hồ bơi của khách sạn
Lão Tô hơi biến sắc. Giọng Minh vẫn đều đều:
- Tôi cho khảo một lúc thì chúng nó khai tông tốc hết, hoá ra toàn người quen cả! Mà mấy thằng đấy ngu quá, khách sạn nhà họ Hoàng đâu phải là cái chợ đâu mà chúng có thể tự do thoải mái làm chuyện bậy bạ, thêm vào đó lại là chổ quen biết, tôi làm sao có thể ngó lơ thiếu quan tâm đc, Chúng nó biết thế mà còn nỡ hại nhau!
- Hại nhau cái gì? Mấy con chuột chết thì làm gì đc đem tiêu hủy là xong chứ gì
- À, thì tất nhiên tôi phải đem tiêu huỷ rồi. Nhưng tôi làm không đúng quy trình lắm, sợ người chủ chuột đau lòng. toàn chuột cống ko chứ lỵ
- hờ, cậu muốn gì thì cứ nói thẳng ra đi
- Thôi tôi nói rõ vậy nhé. Hôm qua thằng quý tử nhà ông bảo là nó bị ông đuổi ra khỏi nhà nên vào khách sạn ở tạm, Nửa đêm người của tôi bắt được nó gần chỗ bể bơi với mấy thằng ranh con đang thả chuột chết xuống. Bây giờ thì tôi đang để ngâm nó trong bể cùng với mấy con chuột chểt. Ông có đi lĩnh nó về thì đi!
- cậu ... cậu
Nhìn con cáo già điêu ngoa đang lắp Minh cười:
- Tất nhiên là... cu cậu còn sống nhăn. Tay chân người ngợm còn nguyên, đem về phơi khô, xã bằng comfort 1 lần xã là lại thơm tho liền thôi, nể tình quen biết nên tôi tha cho lần này
Anh đứng dậy đi về phía cửa, bỏ lại một câu nghe ớn người:
- Nhưng lần sau thì đừng hòng!
Cánh cửa vừa sập lại lão Tô mặt cắt ko ra hột máu, tay rung rung cầm ly rượu, lão vừa tức vừa nhục mà ko biết làm sao
.................
Minh lái xe đến trước cổng trường Đông Du, mới 10h vẫn chưa đến giờ tan trường nhưng anh vẫn muốn đợi
chuyện sáng nay làm anh ít nhiều bị dao động, anh ko thể hiểu tại sao bản thân lại mất kiểm soát đến thế, cái con bé hàng xóm kia có là gì với anh đâu kia chứ, à mà ko ... Thảo đã là vợ anh rồi, dù chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa
Minh tự trấn an bản thân rằng hành động sáng nay chỉ