là 1 phút hồ đồ mà thôi, ko việc gì phải để tâm đến nó cả
Anh ko thể có tình cảm đối với 1 con nhóc tỳ đc, trái tim anh đã chai sạn từ rất lâu rồi
quay cuồng với bao nhiêu ý nghĩ, bao nhiêu tình cảm hổn độn mãi cho đến khi tiếng trống tan trường vang lên anh mới giật mình tỉnh giấc
Tùng ... tùng ...
Vừa trông thấy cái dáng nhỏ nhắn xinh xinhc ủa Thảo, anh định bước ra nhưng lại trông thấy
- Thảo ! nghe Duy giải thích đi
- tôi ko muốn nghe cậu nói gì hết, buông tay tôi ra
Duy bất chấp thái độ cương quyết của Thảo cậu vẫn nắm chặt tay con nhỏ ko chịu buông
- Duy thật lòng với Thảo mà, đừng trốn tránh Duy nữa, hãy cho Duy 1 cơ hội đi
- cậu bỏ tay ra, ko có cơ hội nào cho cậu hết ... Thảo tức giận gắt lên cố vùng tay ra nhưng ko đc
- nói cho cậu biết, cậu đã xúc phạm tới danh dự của tôi, dù có bị người khác coi thường nhưng tối cũng quyết ko cho người ta lợi dùng mình
- Tôi ko lợi dụng cậu, tôi thật lòng thích cậu kia mà
- cậu có nói gì tôi cũng ko tin đâu, cậu tưởng tôi ko biết cậu là người như thế nào sao
- Thảo ...
- bỏ tay tôi ra
Thảo gồng mình cố gắng thoát khỏi bàn tay cứng như thép của Duy, mặt con nhỏ đỏ bừng ... cái tên xấu xa này ngay trước cổng trường mà còn dám giở trò, thật ko thể tha thứ đc
- Buông tay cô ấy ra
Minh bước nhanh tới, giằng Thảo ra khỏi Duy, mắt nhìn cậu nhóc đầy nghiêm khắc
- Anh là ai, anh lấy quyền gì mà xem vào chuyện này - Duy hơi bất ngờ vì sự xuất hiện của người đàn ông lạ mặt, nhưng khi thấy anh ta kéo Thảo vào trong lòng thì lữa căm tức bùng lên
Còn Thảo nó hết sức bất ngờ vì sự xuất hiện của ông chú, miệng nó lắp bắp
- chú ...
- chú gì mà chú ... em dám gọi chồng mình là chú sao !
Part 16
Minh phóng xe với tốc độ kinh hoàng làm Thảo sợ xanh mặt, nó lắp bắp
- chú … chạy … từ từ thôi, cháu sắp rớt tim ra ngoài rồi
Ko thèm để ý đến con nhỏ, Minh ngoặt tay lái làm chiếc xe ngiêng về 1 bên, bánh xe nghiến trên mặt đường phát ra thứ âm thanh ghê rợn, Minh nghiến chặt răng cố kìm nén cơn tức
Chú ! lại gọi chú, con nhỏ cứng đầu này
- aaaa chú ơi xin chú đấy … cháu chưa 1 chết đâu hu hu
- aaaaaaaaaaaaa trời ơi chú điên rồi mau dừng xe lại
Thảo thét lên khi trông thấy cảnh vật 2 bên đường cứ vun vút lao đi ko hề giảm lại, mặt nó trắng bệch lạnh toát, chưa bao giờ nó đi xe kiểu này, ông chú già nhà nó có muốn chết thì chết 1 mình đi, tại sao lại lôi nó theo cùng
Mặc kệ con nhỏ la hét inh tai, Minh vẫn nhấn mạnh ga, chiếc xe cứ lao vun vút ko hề có ý định giảm lại
- chết tiệt
- tại chú cả đấy, bây giờ xe hư rồi làm sao về nhà đc đây … huhu
- khóc cái gì mà khóc, có nín đi ko hả
- chú nói ko khóc mà đc sao, chú xem ở đây ko có lấy 1 ngôi nhà … huhu tại chú cả đấy, giờ làm sao bây giờ
Minh trừng mắt nhìn con nhỏ đang mè nheo, đúng là mít ướt có thế mà cũng khóc. Nhưng mà Thảo nói cũng ko sai, ở đây đúng là đồng không mông quạnh, xung quanh toàn là đồng ruộng ko có lấy 1 ngôi nhà
Mà cái xe kia nữa, khi không lại chết máy
- hu hu làm sao đây, trời sắp tối rồi
- tối thì tối, có gì mà phải sợ - Minh gắt lên khi thấy con nhỏ cứ khóc mãi ko thôi làm anh rối cả đầu
- chú còn nói nữa, cũng tại chú hết bây giờ làm sao đây, ko có nhà tối này ở ngoài này ma nó làm thịt mất hu hu
Đến đây thì Minh ko nhịn đc, anh phì cười … ra là con nhỏ sợ ma lớn tướng rồi mà còn sợ ma
- chú cười cái gì … ọc ọc
Thảo thấy Minh cười mình thì ko nhịn đc, nó định xù lông nhìm lên thắng thua với anh nhưng cái bụng nó lại ca bài ca đói bụng, trời ơi xấu hổ quá đi mất đang lúc gay cấn thì ... Nó ôm cái bụng đói meo ngòi bịch xuống cố giấu khuôn mặt đỏ bừng của mình
Cả ngày nay nó mới ăn đc ổ bánh mì, vừa tan trường đã gặp chuyện gì đâu, lại thêm ông chú này nữa, chạy xe làm nó sợ muốn chết, tim nó đến giờ vẫn còn dộng ình ình vì sợ
Nhắc mới nhớ … ko biết Duy thế nào, chắc cậu ta choáng lắm khi biết nó đã có chồng, cảm giác tội lỗi tràn ngập tâm hồn nó … khuôn mặt mang đầy vẽ tổn thương của Duy cứ ám ảnh nó hoài ko thôi
- này nghĩ cái gì mà thần người vậy hả, đói bụng xĩu rồi à
Minh cúi xuống căng mắt nhìn Thảo, ánh sáng chập chờn mờ ảo của buổi tối nhá nhem khiến anh khó khăn lắm mới nhìn thấy cái đống ngồi thu lu trước mặt mình là ai
- sao ko nói gì … đói lắm à
- ….
- Này …
Thảo vẫn ko nói gì khiến anh hết sức lo lắng, ko lẽ con nhỏ xĩu rồi … mà cũng đúng cả ngày nay đã ăn gì đâu … anh quả thực vô tâm quá
Bế xốc con nhỏ lên, anh cảm nhận được ánh mắt hốt hoảng của Thảo
- chú làm cái gì thế hả, buông cháu ra
- nằm im, muốn rớt xuống ruộng thì cứ vùng vẫy đi
Thảo nghe thế thì liền im bặt, ai chứ ông chú này dám ném nó xuống ruộng lắm
Đặt con nhỏ vào băng ghế sau, Minh rút điện thoại ra, anh gọi cho An, thằng bạn chí cốt của anh kiêm trợ lý đắc lực
- An hả, xe tao chết máy giữa đường ko về thành phố đc, mày đem xe ra đón tao đi
- ở đâu hả … tao cũng ko biết nữa
- chết tiệt, có GPRS làm quái gì, căn vào đó mà định vị đi, cho mày 2 h, mày mà ko có mặt thì chết với tao
Minh hầm hâm dập máy, trời mắt đầu trở lạnh khiến anh thoáng rùng mình
Anh mở cửa vào xe thì thấy Thảo đang co rúm, con nhỏ có vẽ lạnh lắm, nhìn khuôn mặt xanh xao, đôi mắt nhắm nghiền của Thảo Lòng anh chợt thấy xót xa
Minh cởi ảo vest ra choàng qua người con nhỏ, hi vọng nó sẽ thấy khá hơn, chung quy cũng tại anh … nếu ko phải vì anh tức giận đến hồ đồ thì cả 2 cũng ko phải khổ sở ngồi đây mà đợi thế này
Mà cũng kì lạ, tại sao anh phải tức giận khi trông thấy Thảo đi cùng thằng nhóc đó nhỉ, chẳng lẽ anh ghen
Ko … ko thể nào
Anh sao có thể yêu 1 đứa nhóc tỳ được chứ
Thảo rên khẻ, nó cảm thấy lạnh, ko biết tái ao lại lạnh đến thế, nó đưa tay kéo cái vật đang phủ lên người nó,